Kiến và ve
Cuối hè, bầu trời trong xanh vời vợi, nắng vàng rực rỡ. Ve vừa đàn vừa hát. Thấy kiến đang tìm thức ăn, ve bảo:
– Đến hát cùng tôi bạn ơi. Kiến đáp:
– Tôi cần kiếm thức ăn để dành khi mùa đông đến.
Ve nói:
– Từ từ rồi làm cũng chưa muộn mà!
Mặc cho ve rủ, kiến vẫn đi tìm thức ăn. Còn ve vẫn ca hát. Mùa đông đến, kiến ở trong nhà không lo đói rét. Ve thì không có gì để ăn. Vừa đói vừa rét, nó phải đến nhà kiến xin ăn, xin ở nhờ. Lúc này, và rất hối hận vì suốt mùa hè chỉ rong chơi.
Theo La Phông-ten (Jean De La Fontaine), Nguyễn Văn Vĩnh dịch
Nguồn: Kiến và ve, SGK Tiếng Việt lớp 2 (Chân trời sáng tạo)
1. Dựa vào truyện vừa nghe, chọn ý đúng:
a. Ve rủ kiến làm gì?
– ca hát
– tìm thức ăn
– rong chơi
b. Kiến không làm theo lời rủ của ve vì kiến:
– không biết hát
– phải tìm thức ăn
– thấy trời lạnh
c. Vì sao ve ân hận?
– Vì đã hết mùa hè.
– Vì đã đến mùa đông.
– Vì mãi rong chơi suốt mùa hè.
Gợi ý:
a. ca hát
b. phải đi tìm thức ăn
c. Vì mải rong chơi suốt mùa hè
2. Nói về điều em học được từ câu chuyện Kiến và ve.