Bài thơ Ánh trăng Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình
TP. Hồ Chí Minh, 1978.
Tác giả: Nguyễn Duy .
Tập thơ: Mẹ và Em (1987) , Ánh trăng (1984) , Cát trắng (1995) .
Nguồn:
1. Nguyễn Duy, Ánh trăng , NXB Tác phẩm mới, 1984
2. Nguyễn Duy, Cát trắng, NXB Quân đội nhân dân, 1995.
Bài thơ Ánh trăng (Nguyễn Duy) : Hồi nhỏ sống với đồng, với sông rồi với bể, hồi chiến tranh ở rừng, vầng trăng thành tri kỷ. Trần trụi với thiên nhiên, hồn nhiên như cây cỏ, ngỡ không bao giờ quên, cái vầng trăng tình nghĩa… GoiY.vn
Bài thơ Trăng : Trăng như quả thị chín vàng , Để cho cô Tấm nhẹ nhàng bước ra, Trăng như là chiếc bánh đa, Để cho cu Tí dâng quà biếu ông. Trăng như trái bưởi, trái bong, Để cây mang nặng uốn cong vòm trời… GoiY.vn
Bài thơ Trăng con gái (Nguyễn Lãm Thắng) : Màn đêm như tấm thảm, Trải trên nền trời cao, Một vầng trăng vàng thắm, Rụt rè trên ngọn cau. Em nghe những vì sao, Trằm trồ khen đẹp quá! Gió thu cũng xôn xao, Ừ! vầng trăng đẹp lạ! GoiY.vn
Bài thơ Trăng đồng quê (Nguyễn Lãm Thắng) : Đêm trong đến không ngờ, Sen cũng thơm quá đỗi, Cánh đồng như giấc mơ, Ướp mùi hương lúa mới . Bầy chim cũng thao thức, Niềm vui rung trong cành, Bài ca dâng trong ngực, Dế hát lời cỏ xanh… (Tranh minh họa: HS Phạm Hoan , BR-VT) | GoiY.vn