Bài thơ Cánh đồng quê em(Bùi Minh Huế): Bé theo mẹ ra đồng, Vầng dương lên rực đỏ, Muôn vàn kim cương nhỏ, Lấp lánh ngọn cỏ hoa. Nắng ban mai hiền hoà, Tung lụa tơ vàng óng, Trải lên muôn con sóng, Dập dờn đồng lúa xanh...
Bé theo mẹ ra đồng
Vầng dương lên rực đỏ
Muôn vàn kim cương nhỏ
Lấp lánh ngọn cỏ hoa.
Nắng ban mai hiền hoà
Tung lụa tơ vàng óng
Trải lên muôn con sóng
Dập dờn đồng lúa xanh.
Đàn chiền chiện bay quanh
Hót tích ri tích rích
Lũ châu chấu tinh nghịch
Đu có uống sương rơi.
Sóng xanh cuộn chân trời
Cánh đồng như tranh vẽ
Bé ngân nga hát khẽ
Trong hương lúa mênh mông.
Tác giả: Bùi Minh Huế.
Nguồn: Sách giáo khoa Tiếng Việt 2 tập 2.
Bài thơ Cánh đồng quê em(Bùi Minh Huế): Bé theo mẹ ra đồng, Vầng dương lên rực đỏ, Muôn vàn kim cương nhỏ, Lấp lánh ngọn cỏ hoa. Nắng ban mai hiền hoà, Tung lụa tơ vàng óng, Trải lên muôn con sóng, Dập dờn đồng lúa xanh…
Bài thơ Cánh đồng quê em(Bùi Minh Huế): Bé theo mẹ ra đồng, Vầng dương lên rực đỏ, Muôn vàn kim cương nhỏ, Lấp lánh ngọn cỏ hoa. Nắng ban mai hiền hoà, Tung lụa tơ vàng óng, Trải lên muôn con sóng, Dập dờn đồng lúa xanh…
Bài thơ Đồng quê(Trần Đăng Khoa): Làng quê lúa gặt xong rồi, Mây hong trên gốc rạ phơi trắng đồng, Chiều lên lặng ngắt bầu không, Trâu ai no cỏ thả rông bên trời, Hơi thu đã chạm mặt người, Bạch đàn đôi ngọn đứng soi xanh đầm, Luống cày còn thở sùi tăm, Sương buông cho đống hoang nằm chiêm bao, Có con châu chấu phương nào, Bâng khuâng nhớ lúa, đậu vào vai em…