Bài thơ Trứng treo trứng nằm
Quả treo cảnh bổng, cành mềm
Mấy anh bạn nhỏ: gọi tên trứng gà!
Chị, gà ngơ ngác chạy ra,
Trứng đâu lên tận mái nhà của cây?
Chạy về thấy trứng còn đây
Trứng vàng, trứng ngọc vẫn đầy ổ rơm
Chị gà cục tác mừng rơn
Tới cây xin lỗi cám ơn dịu dàng:
– Chính tôi đẻ giữa trứng nằm
Còn cây đẻ trứng trên cành đung đưa
Chuyện trò như thể phân bua
Cây tròn bóng nắng gà chưa muốn về.
Tác giả: Lê Hồng Thiện
Nguồn: sưu tầm.