Tập đọc Bàn tay dịu dàng: Bà của An mới mất nên An xin nghỉ học mấy ngày liền. Sau đám tang bà, An trở lại lớp, lòng nặng trĩu nỗi buồn. Thế là chẳng bao giờ An còn được nghe bà kể chuyện cổ tích, chẳng bao giờ An còn được bà âu yếm, vuốt ve... GoiY.vn
Bà của An mới mất nên An xin nghỉ học mấy ngày liền. Sau đám tang bà, An trở lại lớp, lòng nặng trĩu nỗi buồn. Thế là chẳng bao giờ An còn được nghe bà kể chuyện cổ tích, chẳng bao giờ An còn được bà âu yếm, vuốt ve…
Nhớ bà, An ngồi lặng lẽ. Thầy giáo bước vào lớp. Thầy bắt đầu kiểm tra bài của học sinh.
Khi thầy đến gần, An thì thào buồn bã:
– Thưa thầy, hôm nay em chưa chuẩn bị bài tập ạ!
Thầy im lặng, nhẹ nhàng xoa đầu An, rồi vỗ nhẹ lên vai An như an ủi. Bàn tay thầy dịu dàng, ấm áp, thương yêu.
An nói tiếp:
– Nhưng sáng mai em sẽ chuẩn bị bài đầy đủ ạ!
– Tốt lắm! Thầy biết em nhất định sẽ làm! – Thầy khẽ nói với An.
Phỏng theo Xu-khôm-lin-xki (Vasilij Aleksandrovich Sukhomlinskij), Mạnh Hưởng dịch Nguồn: Bàn tay dịu dàng, SGK Tiếng Việt lớp 2 (Chân trời sáng tạo)
Tập đọc Bàn tay dịu dàng: Bà của An mới mất nên An xin nghỉ học mấy ngày liền. Sau đám tang bà, An trở lại lớp, lòng nặng trĩu nỗi buồn. Thế là chẳng bao giờ An còn được nghe bà kể chuyện cổ tích, chẳng bao giờ An còn được bà âu yếm, vuốt ve… Bàn tay dịu dàng | GoiY.vn
Bài thơ Bà nội bà ngoại(Nguyễn Hoàng Sơn): Bà ngoại bên quê mẹ, Bà nội bên quê cha, Cháu yêu cha, yêu mẹ, Và thương cả hai bà. Bà ngoại chăm làm vườn, Vườn bà bao nhiêu chuối, Yêu cháu, bà trồng na, Chẳng nghĩ mình cao tuổi… GoiY.vn
Bài thơ Bản đồ nước Việt (Bài thơ Giờ quốc sử) (Đoàn Văn Cừ): Những buổi sáng vừng hồng le lói chiếu, Trên non sông, làng mạc, ruộng đồng quê, Chúng tôi ngồi yên lặng lắng tai nghe, Tiếng thầy giảng suốt trong giờ quốc sử, Thầy tôi bảo: “Các em nên nhớ rõ, Nước chúng ta là một nước vinh quang, Bao anh hùng thủa trước của giang san, Đã đổ máu vì lợi quyền dân tộc… GoiY.vn