Bài thơ Có phải dòng mương ngủ
Mương xanh phẳng lặng
Nằm im giữa đồng,
Dòng mương đã ngủ
Giữa chiều mùa đông.
Đừng nghĩ mương ngủ,
Lắng nghe, lắng nghe
Từng dòng máng nhỏ
Reo vui bồn bề.
Mương rộng là mẹ,
Máng nhỏ là con.
Mương chia đều nước
Cho máng chảy dồn…
Mương máng khắp đồng,
Sớm hạ, chiều đông,
Chăm chỉ làm việc,
Bạn ơi biết không?
Tác giả: Nguyễn Viết Bình.
Nguồn: Có phải dòng mương ngủ, SGK Tập đọc lớp 4 phổ thông, tập 1, NXB Giáo dục, 1977.