Bài thơ Con chả biết được đâu
Mẹ đan tấm áo nhỏ
Bây giờ đang mùa xuân
Mẹ thêu vào chiếc khăn
Cái áo và cái lá
Cỏ bờ đê rất lạ
Xanh như là chiêm bao
Kìa bãi ngô, bãi dâu
Thoáng tiếng cười đâu đó
Mẹ đi trên hè phố
Nghe tiếng con đạp thầm
Mẹ nghĩ đến bàn chân
Và con đường tít tắp
Bỗng như lên tiếng hát
Từ màu mạ dưới đồng
Từ hạt cây trong rừng
Từ cánh buồm trên biển
Thường trong nhiều câu chuyện
Bố vẫn nhắc về con
Bố mới mua chiếc chăn
Dành riêng cho con đắp
Áo con bố đã giặt
Thơ con bố viết rồi
Các anh con hỏi hoài:
– Bao giờ sinh em bé?
Cả nhà mong con thế
Con chả biết được đâu
Mẹ ghi lại để sau
Lớn lên rồi con đọc
1-1975
Tác giả: Xuân Quỳnh.
Nguồn:
– Con chả biết được đâu, Xuân Quỳnh, Lời ru trên mặt đất, NXB Tác phẩm mới, 1978
– Con chả biết được đâu, SGK Tiếng Việt lớp 2, Cánh diều.
Chú thích và giải nghĩa:
– Chả: chẳng, không
– Hỏi hoài: hỏi mãi