Nội dung của bài
Hành lộ nan kỳ 1
Kim tôn thanh tửu đẩu thập thiên,
Ngọc bàn trân tu trị vạn tiền.
Đình bôi đầu trợ bất năng thực,
Bạt kiếm tứ cố tâm mang nhiên.
Dục độ Hoàng Hà băng tắc xuyên,
Tương đăng Thái Hàng tuyết ám thiên.
Nhàn lai thuỳ điếu toạ khê thượng,
Hốt phục thừa chu mộng nhật biên.
Hành lộ nan! Hành lộ nan!
Đa kỳ lộ? Kim an tại?
Trường phong phá lãng hôi hữu thì,
Trực quải vân phàm tế thương hải.
Năm 732
Tác giả: Lý Bạch.
Dịch nghĩa:
Đường đi khó kỳ 1
Bình vàng, rượu trong, mười ngàn đấu
Mâm bạc, thức ăn quý, trị vạn tiền
Ngừng ly, ném đũa xuống đất, ăn không được
Rút gươm nhìn quanh bốn phía, lòng hoang mang
Muốn qua sông Hoàng Hà, băng đóng nghẽn dòng sông
Tính lên núi Thái Hàng, tuyết phủ mù mịt trời đất
Nhàn rỗi thả cần câu xuống ngồi bên khe nước
Bỗng nằm mộng thấy đi thuyền ra mé có mặt trời
Đi đường khó thay! Đi đường khó thay!
Nhiều đường rẽ? Bây giờ đâu nhỉ?
Cũng có lúc gió thổi dài vỗ phá sóng
Sẽ kéo thẳng buồm giương ra biển xanh khơi.
Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu:
Chén vàng rượu quý đấu mười ngàn
Mâm ngọc thức ngon đáng vạn quan
Ngừng tay ném đũa không sao nuốt
Rút gươm trông khắp dạ bàn hoàn
Muốn vượt sông Hoàng, băng chửa tan
Toan lên núi Thái, tuyết mờ lan
Thong thả ngồi câu bên ngọn suối
Bỗng cỡi thuyền mơ cõi nắng tràn
Khó đi đường! Khó đi đường!
Nhiều lối quanh, đâu đây tá ?
Có khi nương gió vượt ba đào
Kéo thẳng thuyền mây qua biển cả…Nguồn: Đường thi tuyển dịch, NXB Thuận Hoá, 1997
Bản dịch của Nguyễn Khắc Phi:
Cốc vàng, rượu trong, vạn một đấu,
Mâm ngọc, thức quý, giá mười ngàn.
Dừng chén, ném đũa, nuốt không được,
Rút kiếm nhìn quanh lòng mênh mang.
Muốn vượt Hoàng Hà sông băng đóng,
Toan lên Thái Hàng núi tuyết phơi.
Lúc rỗi buông câu bờ khe biếc,
Bỗng mơ thuyền lướt cạnh mặt trời.
Đưòng đi khó! Đường đi khó!
Nay ở đâu? Đường bao ngả?
Cưỡi gió, phá sóng hẳn có ngày,
Treo thẳng buồm mây vượt biển cả!
Bản dịch của Phí Minh Tâm:
Rượu thơm chén quý đáng mười ngàn
Món ngon mâm ngọc giá muôn vàng
Chén đũa buông rơi nhai khó nuốt
Tuốt kiếm tứ bề dạ ngổn ngang
Muốn vượt Hoàng Hà băng ngăn chặn
Leo núi Thái Hàng tuyết chưa tan
Nhàn rỗi thả câu trên suối lạnh
Mơ thấy lướt thuyền hướng thiên san
Ðường đi khăn khó khăn khó quá
Bao nhiêu lối rẽ lối nào an
Cởi gió rẽ mây rồi có lúc
Căng buồm vượt biển dễ từ nan.
Bản dịch của Hoàng Tạo:
Bình vàng, rượu quý đáng tiền vạn,
Mâm ngọc, thức ngon giá mười ngàn.
Dằn chén, ném đũa, nuốt không được,
Vung gươm bốn phía, lòng mênh mang.
Băng đầy sông, khó vượt nổi Hoàng Hà,
Tuyết đầy trời, không đường lên núi Thái Hàng.
Rảnh rỗi buông câu bờ suối biếc,
Chợt cỡi thuyền mơ đến bên mặt trời.
Đường gian nan, đường gian nan!
Bao ngã rẽ, giờ đang ở đâu?
Đè sóng cưỡi gió, hẳn có lúc,
Giong thẳng buồm mây, vượt biển khơi!Nguồn: Thơ Đường, Nam Trân tuyển chọn, tập 2, Nxb Văn học, 1988, trang 96
Bản dịch của Trần Trọng Kim:
Chén bạc, rượu trong, mười ngàn đẩu
Giá tiền muôn, mâm báu vị ngon
Bỏ chén đũa, dạ bồn chồn
Rút gươm ngó khắp, nỗi buồn mênh mông
Qua Hoàng Hà nước đông không chảy
Lên Thái Hành trời thấy tuyết che
Khi nhàn câu cá trên khe
Lên trời bỗng thấy giấc mê trên thuyền
Đường đi khó đường len rất khó
Lối rẽ quanh đâu đó bây giờ?
Gió to sóng vỗ nào ngờ
Buồm mây kéo thẳng qua bờ biển xanhNguồn: Trần Trọng Kim, Đường thi, NXB Văn hoá thông tin, 1995.