Mưa xuân trên biển, thuyền yên chỗ,
Tôm cá chắc đầy phiên chợ mai,
Sắm tết, thuyền về dăm khóm đỗ;
Đảo xa thâm thẩm vệt mưa dài.
Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui,
Lưa thưa mưa biển ấm chân trời
Chiếc tàu chở đá về bến Cảng
Khói lẩn màu mây tưởng đảo khơi.
Em bé thuyền ai ra giỡn nước,
Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm.
Biển bằng không có dòng xuôi ngược,
Cơm giữa ngày mưa gạo trắng thơm.
Hồng Gai, 1-1959
Tác giả: Huy Cận.
Nguồn: Huy Cận, Đất nở hoa, NXB Văn học, 1960.
Bài thơ được in trong Sách giáo khoa Văn học 6 (1990-2002).
Bài thơ Mưa xuân trên biển(Huy Cận): Mưa xuân trên biển, thuyền yên chỗ, Tôm cá chắc đầy phiên chợ mai, Sắm tết, thuyền về dăm khóm đỗ; Đảo xa thâm thẩm vệt mưa dài. Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui, Lưa thưa mưa biển ấm chân trời…
Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá(Huy Cận): Mặt trời xuống biển như hòn lửa, Sóng đã cài then, đêm sập cửa. Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi, Câu hát căng buồm cùng gió khơi. Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng, Cá thu biển Đông như đoàn thoi, Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng. Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!
Bài thơ Quê em ở vùng biển: Quê em ở vùng biển, Phong cảnh đẹp vô cùng, Nước biển xanh mênh mông, Sóng nhô tràn bãi cát, Sớm ngày vang tiếng hát, Từng đoàn thuyền ra khơi, Chiều ngả bóng mặt trời, Thuyền về đầy ắp cá, Quê em giàu đẹp quá, Em tha thiết yêu quê.