Bài thơ Thương vợ(Đưa cho vợ)(Trần Tế Xương): Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên, hai nợ, âu đành phận, Năm nắng, mười mưa, dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc: Có chồng hờ hững cũng như không! GoiY.vn
Quanh năm buôn bán ở mom sông,
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quãng vắng,
Eo sèo mặt nước buổi đò đông.
Một duyên, hai nợ, âu đành phận,
Năm nắng, mười mưa, dám quản công.
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc:
Có chồng hờ hững cũng như không!
Bài thơ Thương vợ được sử dụng trong các chương trình SGK Văn học 11 giai đoạn 1990-2006, Ngữ văn 11 từ 2007.
Nguồn: 1. Thơ văn Trần Tế Xương, NXB Giáo dục, 1984 2. Thơ Trần Tế Xương, NXB Văn hoá – Thông tin, 1998 3. Dương Quảng Hàm, Việt Nam thi văn hợp tuyển, Bộ Quốc gia Giáo dục xuất bản, Hà Nội, 1951.
Bài thơ Thương vợ(Đưa cho vợ)(Trần Tế Xương): Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên, hai nợ, âu đành phận, Năm nắng, mười mưa, dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc: Có chồng hờ hững cũng như không! GoiY.vn
Bài thơ Mẹ ơi(Nguyễn Ngọc Hưng): Thềm rêu thầm giữ dấu chân, Vách thầm giữ bóng, Chăn thầm giữ hơi, Chiều, con mắt lệ đầy vơi, Giọt dài giọt vắn, Mẹ ơi, khóc thầm… Xưa hai đôi đũa một mâm, Giờ hai đôi đũa… con cầm một đôi, Còn một đôi đũa mồ côi, Nghẹn ngào con nuốt cho trôi chén buồn. GoiY.vn
Bài thơ Nhớ con sông quê hương(Tế Hanh): Quê hương tôi có con sông xanh biếc, Nước gương trong soi tóc những hàng tre, Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè, Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng, Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng, Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi?