Bài thơ Tiếng con cười và tiếng bom(Thanh Hào): Nửa đêm nghe tiếng con cười, Môi hồng thỏ thẻ những lời của hoa, Rằng: "Con yêu bố nhất nhà, Cũng yêu mẹ nhất, yêu bà nhiều hơn…" GoiY.vn
Nửa đêm nghe tiếng con cười
Môi hồng thỏ thẻ những lời của hoa
Rằng: “Con yêu bố nhất nhà
Cũng yêu mẹ nhất, yêu bà nhiều hơn…”
Bỗng; “Rầm!” – Trời đất tối om
Tiếng com lịm giữa tiếng bom rền rền
Tiếng người kêu cứu – xóm giềng
Khói đen lửa đỏ ngả nghiêng đất trời
Vườn hoa nhà cửa tơi bời
Giật mình cha thét: “Con ơi sập hầm!”
Có gì đâu, đêm lặng câm
Thì ra một giấc mơ bần hồn cha
Hai nhăm năm đã đi qua
Tiếng con, tiếng nổ theo ta trọn đời
Bài thơ Khoảng trời, hố bom(Lâm Thị Mỹ Dạ): Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường, Ðể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương, Cho đoàn xe kịp giờ ra trận, Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa, Ðánh lạc hướng thù. Hứng lấy luồng bom… GoiY.vn
Bài thơ Nói với em(Vũ Quần Phương): Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió, Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay, Tiếng lích chích chim sâu trong lá, Con chìa vôi vừa hót vừa bay. Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện, Sẽ được nhìn thấy các bà tiên, Thấy chú bé đi hài bảy dặm, Quả thị thơm, cô Tấm rất hiền… GoiY.vn