Bài thơ Anh đi anh nhớ quê nhà(Trần Tuấn Khải): Anh đi anh nhớ quê nhà, Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương. Nhớ ai dãi nắng dầm sương, Nhớ ai tát nước bên đường hôm mai. GoiY.vn
Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương.
Nhớ ai dãi nắng dầm sương,
Nhớ ai tát nước bên đường hôm mai.
Tác giả: Trần Tuấn Khải.
Bài thơ Anh đi anh nhớ quê nhà bị nhiều người lầm tưởng là ca dao. Các sách Kho tàng tục ngữ ca dao dân ca Việt Nam (Vũ Ngọc Phan) và Tục ngữ và ca dao Việt Nam (Mã Giang Lân) cũng sưu tập bài này.
Bài thơ Anh đi anh nhớ quê nhà(Trần Tuấn Khải): Anh đi anh nhớ quê nhà, Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương. Nhớ ai dãi nắng dầm sương, Nhớ ai tát nước bên đường hôm mai. GoiY.vn
Bài thơ Mẹ ơi(Nguyễn Ngọc Hưng): Thềm rêu thầm giữ dấu chân, Vách thầm giữ bóng, Chăn thầm giữ hơi, Chiều, con mắt lệ đầy vơi, Giọt dài giọt vắn, Mẹ ơi, khóc thầm… Xưa hai đôi đũa một mâm, Giờ hai đôi đũa… con cầm một đôi, Còn một đôi đũa mồ côi, Nghẹn ngào con nuốt cho trôi chén buồn. GoiY.vn
Bài thơ Cánh đồng quê em(Bùi Minh Huế): Bé theo mẹ ra đồng, Vầng dương lên rực đỏ, Muôn vàn kim cương nhỏ, Lấp lánh ngọn cỏ hoa. Nắng ban mai hiền hoà, Tung lụa tơ vàng óng, Trải lên muôn con sóng, Dập dờn đồng lúa xanh…