Ca dao Cái cò lặn lội bờ sông: Cái cò lặn lội bờ sông, Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non. Nàng về nuôi cái cùng con, Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng. Ở nhà có nhớ anh chăng? Để anh kể nỗi Cao Bằng mà nghe. GoiY.vn
Cái cò lặn lội bờ sông,
Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non.
– Nàng về nuôi cái cùng con,
Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng.
Ở nhà có nhớ anh chăng?
Để anh kể nỗi Cao Bằng mà nghe.
Bài ca dao Cái cò lặn lội bờ sông phản ánh phần nào cảnh gia đình ly tán trong thời kỳ chúa Trịnh và nhà Mạc đánh nhau trong mấy chục năm thời nhà Lê Trung Hưng.
Nguồn: 1. Nguyễn Trúc Phượng, Việt Nam văn học bình dân, Xuân Thu tái bản, 1990 2. Mã Giang Lân, Tục ngữ và ca dao Việt Nam, NXB Giáo dục, 1999 (tái bản lần thứ 5).
Ca dao Cái cò lặn lội bờ sông: Cái cò lặn lội bờ sông, Gánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non. Nàng về nuôi cái cùng con, Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng. Ở nhà có nhớ anh chăng? Để anh kể nỗi Cao Bằng mà nghe. GoiY.vn
Cái cò đi đón cơn mưa, Tối tăm mù mịt ai đưa cò về. Cò về thăm quán cùng quê, Thăm cha thăm mẹ cò về thăm anh. GoiY.vn
Bài thơ Thương vợ(Đưa cho vợ)(Trần Tế Xương): Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên, hai nợ, âu đành phận, Năm nắng, mười mưa, dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc: Có chồng hờ hững cũng như không! GoiY.vn