Bài thơ Con Và Biển Mẹ ơi, sao biển lại xanh?
Nước biển lại mặn như canh thế này?
Mẹ ơi sao sóng vỗ hoài?
Sao gió thổi mãi miên man chẳng dừng?
Lời con hỏi mãi không ngừng,
Líu lo chim hót trên tầng trời cao.
Mắt con lấp lánh như sao,
Môi ngoan con nói lời nào cũng yêu.
Ngây thơ, thánh thót, trong veo,
Trái tim mẹ muốn tan theo tiếng cười.
Chân xinh con chạy, con chơi,
Lon ton trên cát, sóng vời theo chân.
Sóng tung bọt trắng lăn tăn,
Sóng hôn lên những vết chân dập rờn.
Bàn tay mẹ nắm tay con,
Thương yêu bóng mẹ ôm trùm bóng con.
Con Và Biển , Bài thơ Con Và Biển : Mẹ ơi, sao biển lại xanh? Nước biển lại mặn như canh thế này? Mẹ ơi sao sóng vỗ hoài? Sao gió thổi mãi miên man chẳng dừng? Lời con hỏi mãi không ngừng, Líu lo chim hót trên tầng trời cao… Bài thơ Con Và Biển | GoiY.vn
Bài thơ Sóng biển (Phi Tuyết Ba) : Biển rộng mênh mông, Nước xanh thăm thẳm, Bao nhiêu cơn sóng, Ùa chạy lên bờ. Nhưng sóng chỉ đùa, Giống như bé đấy, Sóng phải quay lại, Ngôi nhà biển khơi. Bé cũng vậy thôi, Được đi đây đó, Vẫn luôn mong nhớ, Ngôi nhà thân yêu. GoiY.vn
Bài thơ Muối ((Nguyễn Lãm Thắng)) : Bé đi tắm biển, Nào thấy muối đâu, Sao bảo là muối, Lấy từ biển sâu. Nhưng rồi triều lên, Tràn vào đồng nắng, Nước bay về trời, Là còn muối trắng. Tranh minh họa: HS Phạm Hoan (BR-VT). GoiY.vn