Đoạn đầu bài thơ Thương bà của tác giả Đặng Vương Hưng được đăng lần đầu trên báo Nhi Đồng 199x có nội dung như sau: Bà đã già, già lắm! Tóc bạc trắng nắng sương, Mắt không còn nhìn rõ nữa, Lưng bà còng xuống đường. Phải cây trúc thương bà? Trúc cong thành cây gậy…
Bài thơ Thương bà
Bà đã già, già lắm!
Tóc bạc trắng nắng sương
Mắt không còn nhìn rõ nữa
Lưng bà còng xuống đường
Phải cây trúc thương bà?
Trúc cong thành cây gậy
Phải giàn trầu thương bà?
Nên trầu không leo cao
Đám mây biết thương bà?
Mà bóng râm kín áo
Cây lúa biết thương bà?
Mà lúa mềm hạt gạo…
Bà ơi bà có biết
Cháu thương bà thế nào?
Cháu sẽ ngoan ngoan mãi
Chắc không quấy bà đâu!
Tác giả: Đặng Vương Hưng.
Nguồn: Báo Nhi Đồng 199x.
Bài thơ Thương bà(Đặng Vương Hưng): Bà đã già, già lắm! Tóc bạc trắng nắng sương, Mắt không còn nhìn rõ nữa, Lưng bà còng xuống đường. Phải cây trúc thương bà? Trúc cong thành cây gậy… GoiY.vn
Bài thơ Cháu làm bà còng(Trần Đăng Khoa): Cái chân thì khuệnh khoạng, Tay vắt vẻo lưng cong, Đầu vấp va vấp vểnh, Cháu bỗng hoá bà còng. Mèo tròn mắt lạ lùng, Chị cười lăn ra đất, Mẹ ngồi lặng hồi lâu, Bà đứng trào nước mắt… (Ảnh minh họa Cháu làm bà còng: HS Phạm Hoan, BR-VT) | GoiY.vn
Bài thơ Bà và cháu(Trần Đăng Khoa): Bà ngồi yên rất lâu, Bóng tạc lên vách đất, Dải khăn vuông đội đầu, Gió lọt vào phơ phất… Ôm Hương, tay run run, Bỗng nhiên, bà chớp mắt, Nhớ ngày xưa đói nghèo, Thương ông, giặc Pháp bắt… (Ảnh minh họa Bà và cháu: HS Phạm Hoan, BR-VT) | GoiY.vn
Bài thơ Bà nội bà ngoại(Nguyễn Hoàng Sơn): Bà ngoại bên quê mẹ, Bà nội bên quê cha, Cháu yêu cha, yêu mẹ, Và thương cả hai bà. Bà ngoại chăm làm vườn, Vườn bà bao nhiêu chuối, Yêu cháu, bà trồng na, Chẳng nghĩ mình cao tuổi… GoiY.vn
Bài thơ Chiếc quạt nan(Xuân Cầu): Bà cho cháu chiếc quạt, Viền nan đỏ, nan xanh, Chiếc quạt nhỏ xinh xinh, Em quạt gọi gió đến, Ước gì em mau lớn, Ngày đêm quạt cho bà, Bà ngon giấc ngủ say, Bàn tay em gọi gió. GoiY.vn