Bài thơ Chuồn kim mắc lưới
Lão nhện già ngạo nghễ
Đan lưới trên tường cao
Lưới mỏng manh đến thế
Nào giăng được cá đâu
Nhện già cười khoái chí
Có ai hơn mình nào?
Muỗi, ruồi mà sơ ý
Mắc vào là toi ngay!
Chuồn rụt rè, nhỏ nhẹ:
– Cháu xin chỉ, thưa ông!
Nhện rằng:- Đâu phải dễ
Của sẵn mà cho không?
Nếu như chui qua lọt
Thì ông sẽ cho nào!
Chuồn kim cứ tưởng thật
Vội vã bay qua rào
Cánh chuồn kim mỏng quá
Bị tơ nhện vướng rồi
Chuồn khóc la, giãy giụa
Treo lơ lửng giữa trời
Nhện giả như tức tối
– Cái thằng nhãi ranh này!
Cả gan làm thủng lưới
Ta sẽ thịt mi ngay!
Chuồn kim xin tha mạng
Lão nhện già không tha
May, bác gió đi qua
Thấy chuồn đang mắc lưới
Bác vội vàng lướt tới
Thổi tung tơ nhện ra
Cứu chuồn kim thoát khỏi
Cạm bẫy lão nhện già.
Bác gió liền bảo nhện:
– Anh đừng có lọc lừa
Trẻ con rất khờ dại
Những việc xấu phải chừa…
Nhện già run lẩy bẩy
Như biết tội của mình
Cúi đầu đi một mạch
Dưới nắng chiều hanh hanh
Chuồn kim mừng thoát nạn
Đứng khép nép cúi đầu
Và cảm ơn bác gió
Gió nâng chuồn bay cao.
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng.
Chuồn kim mắc lưới, Tập thơ Giấc mơ buổi sáng (2017).
Nguồn: Chuồn kim mắc lưới, Nguyễn Lãm Thắng, Giấc mơ buổi sáng, NXB Văn học, 2017.