Bài thơ Con đường làng
Con đường rợp bóng tre
Uốn mình trong nắng hạ
Tiếng chim rơi ngọt quá!
Khẽ động cọng rơm vàng
Buổi sớm sương mơ màng
Mắt long lanh ngọn cỏ
Buổi trưa thơm cánh gió
Nâng bước em tới trường
Cây gạo đứng bên đường
Mẹ về trưa nghỉ mát
Con chim sâu vừa hát
Giọt mồ hôi lăn tròn
Buổi chiều tím hoàng hôn
Đàn trâu về lững thững
Bóng trăng tròn lừng lựng
Vắt vẻo ngọn tre già…
Ai một lần đi xa
Con đường cong nỗi nhớ
Lòng luôn thầm nhắc nhở
Con đường làng thiết tha.
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng.
Tập thơ Giấc mơ buổi sáng (2017).
Nguồn: Tập đọc Con đường làng, Sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 2, tập 2. (Chân trời sáng tạo).
Bài thơ Con đường làng có tên là Bài thơ Con đường thân quen.
Chú giải:
– Lững thững: gợi tả dáng đi thong thả, chậm rãi từng bước một.
– Vắt vẻo: ở trên cao nhưng không có chỗ dựa vững chắc