Bài thơ Đi thi tự vịnh(Nguyễn Công Trứ): Đi không, há lẽ trở về không? Cái nợ cầm thư phải trả xong! Rắp mượn điền viên vui tuế nguyệt, Trót đem thân thế hẹn tang bồng, Đã mang tiếng ở trong trời đất, Phải có danh gì với núi sông, Trong cuộc trần ai, ai dễ biết? Rồi ra mới rõ mặt anh hùng. GoiY.vn
Đi không, há lẽ trở về không?
Cái nợ cầm thư phải trả xong!
Rắp mượn điền viên vui tuế nguyệt
Trót đem thân thế hẹn tang bồng
Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông
Trong cuộc trần ai, ai dễ biết?
Rồi ra mới rõ mặt anh hùng
Nguồn: 1. Đi thi tự vịnh, Thơ văn Nguyễn Công Trứ, Trương Chính biên soạn & giới thiệu, NXB Văn học, 1983 2. Nguyễn Tường Phượng, Phan Văn Sách, Bùi Hữu Sủng, Việt văn diễn giảng hậu bán thế kỷ thứ XIX, Trường Nguyễn Khuyến xuất bản, Hà Nội, 1953 3. Văn đàn bảo giám, NXB Văn học, 2004.
Bài thơ Đi thi tự vịnh(Nguyễn Công Trứ): Đi không, há lẽ trở về không? Cái nợ cầm thư phải trả xong! Rắp mượn điền viên vui tuế nguyệt, Trót đem thân thế hẹn tang bồng, Đã mang tiếng ở trong trời đất, Phải có danh gì với núi sông, Trong cuộc trần ai, ai dễ biết? Rồi ra mới rõ mặt anh hùng. GoiY.vn
Bài thơ Bánh trôi nước(Hồ Xuân Hương): Thân em thời trắng phận em tròn, Bảy nổi ba chìm mấy nước non. Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn, Nhưng em vẫn giữ tấm lòng son. GoiY.vn
Bài thơ Trang giấy học trò(Chính Hữu): Em đến trường, Tay cầm cuốn vở, Gió thổi đời em, Lật từng trang mở, Trường mới như tâm hồn em, Lợp toàn ngói đỏ, Tóc xanh mát bóng cây, Thơm mùi trang giấy mới, Vui với em phơi phới, Tổ quốc lớn từng ngày…GoiY.vn